📢 Bài mới

6/recent/ticker-posts

(Ký sự Phạm Hùng Sơn) - Phần 3.62 - BẢN THỂ VÀ BẢN CHẤT | Ký sự phía bên kia không gian chiều thứ tư

Cho đến thời điểm này. Chúng ta dễ dàng nhận thấy tất cả đã đi vào bế tắc và hoàn toàn rối loạn hết. Đã nhìn thấy Thuyết Lượng Tử còn đầy rẫy những thiếu sót rất trầm trọng. Nếu xét cả hai học thuyết nơi đỉnh cao của nền khoa học hiện đại thì: Thuyết Tương Đối là có thiếu sót nhất định rồi. Tuy nhiên Thuyết Lượng Tử thì bao gồm cả thiếu sót lẫn sai sót. Và đây cũng chính là câu trả lời cho câu hỏi: Vì sao hai học thuyết này không thể kết hợp được với nhau trong suốt hàng trăm năm qua.

Thế nên ở đây chúng ta phải xác định lại tất cả các giá trị thực tại bản thể của sự việc cho bằng được. Qua đó, chúng ta làm sáng tỏ thêm một vấn đề cuối cùng mà Thuyết Lượng Tử còn bỏ dỡ dang! Ví như một trong các bài trước, chúng ta đã làm rõ về quan điểm của nền khoa học là đang tìm vật chất cơ bản của vũ trụ. Điều này có nghĩa là chúng ta chưa xác định được cái gọi là vật thể cơ bản nữa. Cũng chính vì “chưa có thể”, cho nên nền khoa học của chúng ta cũng “không có thể” xác định hay lý giải được điều gì, gọi là cụ thể trong mô hình thực tại cơ bản của vũ trụ tự nhiên cả!

Như chúng ta được biết qua rồi. Bởi vì trong mô hình của vũ trụ thự nhiên thì “cái chất” chỉ là cái xác (bản chất). Còn “cái thể” lại thuộc về linh hồn (thể tính). Nền khoa học vật lý đã bỏ rơi điều này mãi từ thế kỷ thứ 17 bởi Descartes mất đi rồi. Ví như:

Ta thấy qua biểu đồ của Ma Trận âm tính trong hình 1. Phương tiện công cụ khai thác này, đã đưa chúng ta thưởng lãm qua thế giới của Ma Trận đó hết một lượt rồi. Miền địa phương đó với hàng trăm Ma Trận khả dĩ như nhau, đồng thời cũng khiến cho tư duy chúng ta có thể thất lạc trong thế giới đó là như nhau.

Điều này dẫn đến việc chúng ta ý thức phải lui trở lại và xác định lại quỹ đạo nào mới thực sự là một quỹ đạo thực tại đang tiềm ẩn trong thế giới Ma trận này. Và cuối cùng chúng ta cũng có được một nhìn nhận rằng:

Trong thế giới đó, ta thấy rất rõ là nói lên một cơ cấu động toàn thể của các hệ thống tương tác số ràng buộc và liên kết rất cơ bản với nhau. Cái mà ta nghe các nhà chuyên môn gọi là vũ trụ động. Là nền tảng tư duy của cơ học lượng tử hiện nay. Trong trang này thì các bạn cũng đã biết Thuyết Lượng Tử có phản ảnh là một mô hình thực tại tiềm ẩn trong tư tưởng của Nhà Phật. Và chúng ta cũng đang dùng Tôn Giáo để kiện toàn cho Khoa Học là một trong những mục tiêu chính trên trang này. Thế nên chúng ta cùng liên hệ đến quan điểm của Nhà Phật và phát biểu như sau:

Với tư tưởng bản thể của Nhà Phật thì đó chính là sự chân như! Là một sự bất động, sự tĩnh tại tuyệt đối. Cái khái niệm vũ trụ động mà nền cơ học lượng tử của nhân loại chúng ta đang hãnh diện và tự hào đó. Phật cho đó chỉ là cái động loạn mà thôi! Một huyễn cảnh địa phương!!

Đó chính là cái động mà Phật gọi là Ngũ Tặc! Bất kỳ một kẻ sơ cơ nào trong Nhà Phật cũng đều nghe nói đến cái sự động của Ngũ Tặc này cả. Chính cái động của Ngũ Tặc này, khiến nên che mờ cái được gọi là Ngũ uẩn thực tại tiềm ẩn ở phía sau của mô hình vũ trụ đó nữa. Thế cho nên thực tại bản thể của Thuyết Lượng Tử chính là Tĩnh chứ không phải là Động bao giờ cả!!! Thế gian đã hoàn toàn lầm lạc cái căn cơ nguồn cội bản tánh đó mất đi rồi vậy. Vì thế cái động của thế giới lượng tử hiện nay chỉ là cái động loạn. Một giá trị ảo như thế giới ảo, đang lẫn lộn giữa những giá trị thực hư hiện nay của nó vậy.

Thế nên ta nhất thiết phải trả nó trở về với đúng bản chất, nguyên nhân cội rễ ban đầu của nó là Tĩnh. Là nguyên lý của sự Tĩnh tại. Với quan điểm của Nhà Phật thì 5 giác quan thông thường bằng trực giác của chúng ta. Chỉ là cái động loạn trong không gian 3 chiều. Sự động đó, khiến nên đã che giấu cái chức năng của ngũ uẩn, trong không gian chiều thứ tư mất đi. Vậy vũ trụ động của thuyết lượng tử, thực chất chỉ là cái cực tĩnh của thế giới nguyên tử, dẫn đến sinh ra cái động của thế giới hạ nguyên tử mà thôi.

Nên ta xác định lại cái bản chất của thuyết lượng tử là thuộc Tĩnh. Và cái bản thể của Thuyết Tương Đối thuộc Động. Vì thế ta trả về cái cội rễ ban đầu của nó là sự nguyên thủy! Thế nhưng ta xét thấy chỉ riêng từ Thủy thôi. Điều này cũng đã nói lên sự động trong đó rồi! Ta phải xét đến cái nguyên nhân trước đó nữa. Ví như:

Với thuyết tương đối vốn là sự động ban đầu. Thế nên tôi gọi điều đó với tên gọi là; Chân Nguyên Bản Thể ban đầu vậy. Và ta sẽ thấy được cái chân nguyên bản thể của thuyết tương đối vốn trú quán, trong vùng không gian chân không. Từ đó ta mới có thể nhận định ra được cái Lý Nguyên Bản Chất của thuyết lượng tử, định xứ trong miền thời gian chân như. Chúng ta nhất định phải trả hai học thuyết này về đúng với cội rễ của nó, không thể để cho tiếp tục trôi lạc một cách vô định như trước nay được nữa.

Ta hãy trả về với điểm khởi đầu của sự khởi đầu đó. Trên tất cả các điều đó nữa. Tôi gọi là sự uyên nguyên của Chúa. Thế nên cái uyên nguyên của Chúa mới bắt đầu bắt tay Tạo dựng vũ trụ ban đầu. Khi đó thì Người sẽ tạo cái không gian chân không đầu tiên. Và dẫn đến trật tự tiếp theo là Người sẽ Dựng lên cái Thời gian chân như là ngôi thứ hai (có tính liên thông và đồng nhất trong đó). Vì chúng ta không biết đến những trật tự nguyên lý này nên loạn lạc hết. Từ đó dẫn đến không có thể xác định được bất cứ điều gì chính xác cả. Và đó cũng chính là tình trạng mà nền khoa học vật lý hiện đại của nhân loại chúng ta đang rơi vào.

Ở vào thời điểm của luận giải này. Chúng ta chợt phát giác ra cái “sự động” đó lại vốn là thuộc tính của Nhà Chúa, là bản thể thực tại của Thuyết Tương Đối kia! Cả một sự lầm lẫn đầy tai hại đến trầm trọng cho Thuyết Lượng Tử cũng như tất cả các nhà bác học xưa nay nói chung rồi vậy.

Cho nên ta nhất định phải trả tất cả những gì trở về với thực tại vốn là bản thể của nó mới được. Thế nên giá trị mô hình của thực tại tiềm ẩn tự nhiên của vũ trụ cơ bản và trật tự là: Thuyết Lượng Tử thuộc Tĩnh. Thuyết Tương Đối thuộc Động. Nó thể hiện và phản ảnh đồng bộ trong tổng thể mô hình của vũ trụ toàn ảnh như: Một động một tĩnh, một Chúa một Phật. Một Dương một Âm, một trước một sau, một Nam một Nữ. Để nói lên sự cân bằng và duy trì một vũ trụ phát triển và trường tồn không khác được. Thế cho nên các bạn có thể thấy quan điểm của cá nhân tôi thì: Chúa đại diện cho Cha, Phật đại diện cho Mẹ rồi vậy. Và phải phối hợp lại mới sinh thành ra tất cả thế nhân là con cái của cả hai vị. Đó là tượng trời đã mặc định như thế.

Thế nên ta xem xét lại hai biểu đồ mà tôi đưa ra ở trên là Ma trận dương và âm tính, đại diện cho hai điều kiện tiêu biểu đó là tuyệt đối. Chúng ta không có thể bấu víu vào đâu để mà tìm cứu cánh cho sự chối bỏ như loài người đã quen chối bỏ chúa vậy! Một thực tại nguyên lý của vũ trụ vĩnh hằng. Vậy chúng ta tiếp tục xem xét cái quỹ đạo thực tại cơ bản trong biểu đồ đó như sau:

Như 4 mẫu mô hình biểu đồ mà tôi đưa ra ở trên. Các bạn quan sát thấy trong hình 1 là phát biểu lên 1 quỹ đạo chung nhất của hệ thống số theo trật tự tự nhiên đó (so sánh biểu đồ Ma Trận S). Để rồi hình 2 là ta rút ra được một biểu đồ với một quỹ đạo cơ bản nhất của hệ thống tương tác số. Và trong hình 3 thì các bạn chỉ việc rút 2 quỹ đạo đó lại gần và ghép chúng lại với nhau. Tiếp đến là sử dụng theo phép đối xứng gương trong thực nghiệm quan sát này. Cuối cùng là hình 4 thì đó lại là phương pháp đối ngẫu, ta xoay mô hình đó với góc 45 độ. Như thế, qua 4 bước so sánh và thực nghiệm như trên. Ta chợt phát hiện ra một mô hình mà trong quá khứ, các nhà bác học đã từng vấp phải trở ngại này trong sự va chạm của thế giới hạt trong các phòng thí nghiệm:


Không môt ai trong chúng ta xưa nay có thể ngờ được rằng: Đây cũng chính là biểu đồ mô tả về một tiến trình va chạm của các hạt phía bên trong các phòng thí nghiệm với các nhà chuyên môn cả!

Các bạn quan sát thấy, qua thực nghiệm vừa rồi. Tôi đã đưa các bạn tham khảo những phương pháp cơ bản của các nhà chuyên môn từ thuyết lượng tử. Phối hợp với đồ hình mà các bạn rất dễ nắm bắt và quen trong những biểu đồ của Kinh Dịch nói chung. Chúng ta biết được một biểu đồ mà các nhà chuyên môn phía bên trong các phòng thí nghiệm từng mô tả sự va chạm của thế giới tương tác trong quá khứ. Và cũng chính biểu đồ này, từ sự mô tả bằng công cụ biểu đồ không – thời gian của Friedmann tại thời điểm Thuyết Lượng Tử trưởng thành.

Vì thế xét trong hình 1 là chỉ có tính so sánh. Vậy thì hình 2 ta thấy biểu đồ này mô tả sự va chạm của 3 hạt bao gồm electron, photon và positron.

Trước tiên, tôi cũng lưu ý các bạn ngoài chuyên môn, phía bên ngoài các phòng thí nghiệm của chúng ta hôm nay cùng biết rằng: Các nhà chuyên môn, ở phía bên trong các phòng thí nghiệm của quá khứ đó. Từng đã bị mô hình của biểu đồ tiến trình va chạm trong một cuộc thực nghiệm như trên đây làm tình làm tội và “ra bã” hết cả rồi.

Bởi vì ta đọc thấy biểu đồ này mô tả ban đầu, theo chiều mũi tên là một electron vận hành từ bên trái, từ dưới lên, rồi nhả ra một photon tại điểm B. Sau đó thì sinh ra một positron và vận hành lui theo chiều thời gian! Tiếp đến thì lại hấp thụ một photron tại điểm A và sinh ra một electron, vận hành theo hướng trên, bên phải của biểu đồ!!

Ở đây, các nhà chuyên môn đã vấp phải một sự khó khăn cho ngôn ngữ một cách nhất định! Bởi vì tiến trình va chạm này lại mô tả cho thấy electron nhả ra photon tại B, trước khi nó hấp thụ tại A!! Và sự khó khăn nữa là ở đây thì ta phải hiểu như thế nào về sự đi ngược chiều thời gian như sự thể hiện của hạt positron mới được chứ?! Bởi thời gian vốn chỉ là tuyến tính mà thôi.

Chính vì vấp phải những khó khăn từ biểu đồ va chạm này. Khiến nên Heisenberg và Chew đã đi đến quyết định chuyển hướng sang thiết kế biểu đồ phản ứng của Ma Trận S trong quá khứ đó. Như ta biết thời điểm này là năm 1943. Vậy thì vào năm 1949 mà Faynman tiếp tục phát triển biểu đồ tương tác của Fiedmann thành biểu đồ Faynman như ta đã biết. Như thế thì đây quả là một sự phiêu lưu một cách đầy mạo hiễm, đối với tương lai của nhân loại chúng ta rồi vậy. Thế nên các bạn thấy tôi phát biểu Faynman là kẻ cuối cùng của bộ tộc lượng tử, cũng là không quá ngông cuồng.

Đã vậy. Hôm nay chúng ta cùng xem xét lại biểu đồ va chạm đầy khó khăn này xem sao nhé. Tôi đặt trường hợp như sau: Ta vẫn cứ đọc biểu đồ đó theo chiều ngược lại, giống như các nhà chuyên môn quen đọc, thì sẽ thấy như sau:

Từ phía trên, bên phải là một positron vận hành ngược theo chiều thời gian. Và ta thấy positron sẽ hấp thụ một photon tại A. Sau đó sinh ra một electron, chuyển hướng sang bên phải, vận hành theo chiều thời gian. Rồi electron sẽ nhả ra tại B một photon và chuyển hướng sang trái, vận hành xuống phía dưới của biểu đồ đó.

Từ đây suy ra: Điều này có nghĩa là từ trong không – thời gian của tương lai. Hạt positron đã hấp thụ tại A một photon trước rồi. Thế cho nên trong thời điểm hiện tại là ta thấy nhả ra một photon tại B. Và tiếp đến là vận hành đi về không - thời gian của quá khứ sau đó nữa…! Điều này hoàn toàn hợp lý.

Vậy, qua sự suy luận đó, ta sẽ rút ra được một kết luận như sau:

Như thế thì; Điều này cũng có nghĩa là chúng ta có một mô hình của một tương lai khả dĩ, xác định được!!! Từ đây chúng ta nhận định tương lai thuộc Dương, Hiện tại là trung hòa. Vậy quá khứ đích thị là âm rồi vậy. Thế nên chúng ta ứng dụng Ma Trận dương tính, để tìm một mô hình thực tại của một tương lai khả dĩ xác định được xem sao nhé. Các bạn cùng tôi du hành vào thế giới của Ma Trận dương. Một mô hình mà tôi vừa khai thác từ trong khoảng không của biểu đồ của Heisenberg và Chew đã từng bỏ qua đó. Chúng ta cùng tham gia quan sát về công cụ đó phải được bố trí như sau:

Xét theo nguyên lý âm dương thì; Nếu biểu đồ Ma Trận âm tính có sự bố trí các ký tự A,B,C,D theo quy tắc từ trái sang phải, từ dưới lên trên (so theo hướng của ta). Thì trong biểu đồ của Ma Trận dương tính nhất định phải bố trí ngược lại (đối lập) là: Các ký tự A,B,C,D phải có trật tự từ trên xuống dưới, và từ phải sang trái như hai biểu đồ so sánh mà tôi đã trình bày và giới thiệu như ở trên.

Vậy qua đó, ta cũng nhận thấy và đồng thời cũng phải kiện toàn cho sự thiếu sót nữa của Thuyết Lượng Tử là Nguyên Lý Bất Định. Một nguyên lý nền tảng của Thuyết Lượng Tử đã được thiết lập bởi Heisenberg!

Ta lại phải kiện toàn cho Nguyên Lý Bất Định của Heisenberg trong bài kế tiếp mới có thể đi tiếp được. Quả là cả một thế giới đầy rối loạn và hỗn tạp. Thế nhưng nếu chúng ta dừng lại. Điều đó có nghĩa là chúng ta đã chấp nhận bị đào thải trong ngày tận thế rồi vậy.

Cho dù ta chấp nhận sự bất lực và buông xuôi. Thế nhưng tương lai của các thế hệ mai sau; Không cho phép chúng ta hôm nay làm điều đó.


Bạn đọc tự do chia sẻ.

Phạm Hùng Sơn (Ký sự phía bên kia không gian chiều thứ tư)

Trả lời câu hỏi bạn đọc:

------------------

Hỏi: Hi vọng tiếp sau có các bài về dòng thời gian, các cổng thời gian, và lsao đi qua nó (mà vẫn ‘bảo toàn năng lượng’ ‘bảo toàn tính mạng’)

Trả lời: Chắc chắn tôi sẽ đáp ứng hy vọng tiếp đến của bạn Nguyen Thị Ngọc Dung. Chẳng những bảo toàn những ý bạn đã nêu. Mà còn bảo toàn đắc quả, một kết quả mà thế nhân chúng ta đã từng kỳ vọng mãi từ khi ý thức thân phận của kiếp làm người.

Hỏi: Nhân admin post bài mới, cháu có mấy câu hỏi cũ mà toàn post bên bài cũ nên admin ko thấy, cháu rất mong chờ admin trả lời ạ:

1, Có khi nào Admin sẽ nói về con bồng ngựa ko ạ ? cháu thấy con vật bé nhỏ đó có khá nhiều điểm đáng chú ý vì thực sự lý thú ạ

2, Trong Lạc Thư thì số 10 có phải được coi như toàn ảnh ko admin ? Hình như liên quan đến mấy cái thứ trong toán topo đó ạ.

3, Cháu ko ngờ admin nói qua mọi chuyện từ tu đạo, tôn giáo và khoa học luôn, vậy admin hiểu cả phương trình sóng lẫn mọi toán tử ạ ?

4, Phù hiệu học hay hình hiệu học mà admin từng nói có gần với kỹ thuật Peano ko ạ ?

Trả lời: 1. Thật ra nó vẫn xuất hiện đấy thôi. Rất tế vi, nó cũng là đại diện cho một phần bản thể của thời gian. Để khi ta nhận định được không gian chiều thứ tư đã, ta sẽ lại tái ngộ với nó thôi. Bởi Ngựa cũng được ví là thời gian như: “Bóng Câu vút qua cửa sổ”.

2. Không! Trong Lạc Thư ta phải hiểu là “mười số” chứ không phải là “số mười”!!! Vì mười số là từ 0 đến 9, còn số mười là đã kết thúc chu kỳ đơn, và bước qua chu kỳ kép rồi. Là sự lập lại của khởi đầu và kết thúc trong mô hình tự nhiên đó. Tuy nhiên kết thúc cũng để khởi đầu… đến vô hạn.

Nó là nền tảng cội rễ của cái gọi là “toán topo”. Mệt rồi! bởi lại phải đi vào chuyên môn, không lối thoát ra được, rồi tôi lại dẫn đến địa phương của Ma Trận Phân Tán nữa thôi. Lại lạc.

Tuy nhiên tôi lưu ý: Toán topo thực sự chỉ là một giải pháp, là công cụ như phương tiện mà các nhà phát minh phải cậy nhờ đến lĩnh vực toán học để vượt qua giai đoạn vấp phải trên cuộc hành trình mà thôi. Nó cũng không thể giải quyết được vấn đề cơ bản của vũ trụ đang đòi hỏi từ nguyên nhân. Thế nên toán topo chỉ là để giải quyết tạm thời cho những mô hình mà không gian thực tại đó đang đòi hỏi phải thích nghi thời điểm. Vì thế nó chỉ có định tính chứ không có định lượng cho được. Vẫn là hàng cháu chắt của kẻ bất trị “Lượng Tử” mà thôi.

Nó biến hóa đến ba đầu sáu tay, thần thông cỡ như không gian Calabi-Yau của Lý thuyết Dây là cùng. Thế nhưng tôi đang xem đó chỉ là một cuộn chỉ rối mà thôi (các bạn đã từng nghe qua trên trang này rồi, sắp đến. Tôi sẽ chỉ ra chân tướng sự thật đó).

3. Thắc mắc này vẫn gần như thắc mắc thứ 2 của bạn vậy. Bởi nó có tính liên thông như một mạng lưới trong đó. Bạn thấy hàm sóng của Schrodinger với toán tử của Hamilton cũng đều thấp thoáng trong mô hình này. Trong khi tôi đang xác định lại mô hình sóng. Trong học thuyết này thì topi6 cũng gọi là “Sóng Vô Ba”!!! Bi giờ chỉ mới đến nổi khái niệm của “sóng vi ba” mà thôi, chưa nghe ai nói tới khái niệm của sóng vô ba bao giờ cả. Bởi tôi chỉ vừa khai sinh ra nó thôi! Nếu một học thuyết mới được sinh ra, thì những khái niệm triết học mới cũng lên tiếng khóc chào đời theo vậy!! Tiếng khóc đó nghe “dị…” lắm lắm!!! Thế nhưng ta nghe được và rất chí lý các bạn ạ. Bởi nó không là dạng dị hợm.

4. Là một tổng thể của vũ trụ, nên phải bao gồm mọi mô hình.

Hỏi: "Một động một tĩnh, một Chúa một Phật. Một Dương một Âm, một trước một sau, một Nam một Nữ. Để nói lên sự cân bằng và duy trì một vũ trụ phát triển và trường tồn không khác được." -> Từ nhận định này Admin có thể giải thích tại sao loài người lại xuất hiện nhiều hơn 2 giới tính? và đó là sự tiến hóa hay thoái giống? được không ạ?

Trả lời: Điều này thực sự là một thách thức của Tạo Hóa. Nói chính xác hơn là Tạo Hóa cố ý đặt ra bài toán nan giải như thế đối với nhân loại chúng ta hôm nay. Và sự giải bài toán này cũng sẽ làm sáng và vinh danh Đạo hơn thôi. Bởi hiện nay, nhân loại chúng ta đã hoàn toàn bất lực trước hiện tượng này và đã mặc nhiên công nhân nó. Gần đến, Đạo sẽ hóa giải điều này để chứng minh cho một thực tại Đạo cuối con đường “cuồng muộn” của thế nhân chúng ta nói chung.

KÝ SỰ PHẠM HÙNG SƠN




- Hỗ trợ Dân tộc King -

Đăng nhận xét

0 Nhận xét