📢 Bài mới

6/recent/ticker-posts

(Ký sự Phạm Hùng Sơn) - Phần 3.83 (2) TRẢ LỜI CÂU HỎI BẠN ĐỌC! | Ký sự phía bên kia không gian chiều thứ tư

 

Bạn Việt Nam Vô Địch có hỏi.

“Thưa ngài, mong ngài khai thị lý giải nguyên do cho kẻ hậu bối tối tăm này...! Khi đọc các bài viết đã qua về lịch sử dân tộc và những lý giải sơ lược về Thiền định... tôi có 2 vấn đề khúc mắc muốn hỏi: Thứ nhất là vấn đề lịch sử dân tộc giai đoạn Tây sơn nhà Nguyễn tranh hùng! Tại sao Quang Trung hoàng đế và nhà Tây sơn có công to lớn với nước nhà như vậy...! * chắc ai cũng biết* tại sao lịch sử và * Thiên Mệnh* của nòi giống giồng tiên lại không phù hộ và lựa chọn nhà Tây sơn, lại đi phù cho Nguyễn Ánh.! Và để cho dòng dõi Tây sơn và con cháu phải chịu kết cục bị thảm đến như vậy...! Ngài từng nói tạo hoá và Thiên mệnh rất công bằng...và không bao giờ lựa chọn sai! Đó là ý Trời bởi nhân thế này mọi chuyện xảy ra đều có Nguyên do nhân quả của nó!!! Vậy tại sao Ông Trời lại Sinh ra Nguyễn Huệ vs những chiên công hiển hách để rồi vùi dập ông chẳng thương tiếc ...!
Thứ 2 về vấn đề Thiền định;
Tôi phát hiện ra rằng trong Thiền định hơi thở là cánh cửa trung gian giữa ý thức và vô thức và chính hơi thở là sợi dây cho ta bám vào hòng Nhiếp tâm trong Thiền định..! Nhưng khi ở mức độ sâu thì nó lại chính là chướng ngại cho ta nhập định..! * Hồi xưa thầy Thích Chân Quang* có nói là Nhiếp tâm an trú vào hơi thở..! Dừng hơi thở để nhập định..! Khi đó con người sẽ chuyển vào trạng thái thở thai tức (tức thở như thai nhi) theo quan điểm của tôi..! Vậy có cách nào giúp con người nhập vào trạng thái Thai Tức ko thưa ngài? Mong phúc đáp ..! Nếu câu hỏi quá nông cạn mong ngài bỏ qua cho”
Trả Lời:
Do câu trả lời phải đủ ý và trong comment lại giới hạn số chữ nên tôi trả lời thành một bài và chúng ta cùng trao đổi bạn nhé. Vì những uẩn khúc lịch sử như thế này. Bàn luận có hết mực cũng chưa có thể hết ý được. Một vài câu ngắn gọn chỉ làm mơ hồ thêm cho sự việc hơn thôi.
Về ý thứ nhất, rất hệ trọng. Phàm, gỡ rối việc hệ trọng, cần người trầm tĩnh và mẫn trí, mới có thể suy xét thấu đáo sự việc cho được.
Trước tiên, tôi nói việc của “Ý Nhân Cơ”. Sau sẽ bàn đến việc của “Ý Thiên Cơ”. Chúng ta cùng tham luận nhé.
Với quan điểm của tất cả mọi người, kể cả toàn khu vực. Mãi từ giai đoạn Nhà Hán cho đến khi Nhà Nguyễn mở cõi. Đều xem ở phía bên kia Đèo Ngang trở vào Nam. Vốn là Nước của Chiêm Thành chứ không phải Nước Việt. Khi Nhà Tây Sơn nổi lên. Nhà Nguyễn biết rất rõ 3 anh em Tây Sơn có gốc là người Chiêm Thành chứ không phải người Việt! E rằng cơ đồ mà tổ tiên 9 đời đã mở mang, phải bị Chiêm Thành thu về lại mất. Nguy cơ Nhà Tây Sơn chiếm luôn cả nước Việt khi đó, vốn là Đàng Ngoài, về với Chiêm Thành luôn một thể. Vì Vua Quang Trung đã thống nhất Nam - Bắc về một mối rồi. Thế nên bằng mọi giá, Kể cả Gia Long lẫn Chúa Trịnh, Nhà Lê đều phải lấy lại cho bằng được. Bởi ngày trước, Nhà Nguyễn chiếm nước Chiêm Thành, thì ngày nay Vua Quang Trung chiếm lại Nước Việt là có thật. Khi xem xét, tư duy phải đặt vào quan điểm của hai nước giao tranh, chiếm đoạt và thôn tính lẫn nhau trong giai đoạn đấy mới được. Nền tảng trên hết để thiết lập tư duy lập luận. Phải lại là sự tồn vong tương lai của cả quốc gia và dân tộc mới được.
Tuy Vua Quang trung chưa có biểu hiện gì. Thế nhưng đối với sự lo sợ của các vị rường cột của nước nhà khi đấy. Vận mệnh của cả quốc gia và dân tộc là tối hậu. Không một ai mang đi đánh đổi hay trông chờ vào sự rủi may bao giờ cả. Cho dù bản thân riêng Vua Quang trung không có ý gì. Thế nhưng, còn các đời nối tiếp sau đấy nữa. Chắc chắn không phải là một bậc anh minh như Vua Quang Trung là một sự thật (hành động của Nguyễn Nhạc, tinh ý một chút, ta đã thấy rõ). Riêng Vua Quang Trung. Thì cũng đã được lưu “Danh Thơm” vào dòng Sử Thiêng của dân Tộc Việt về công nghiệp của Vua với hậu thế chung rồi.
Thế hệ hiện nay, chúng ta biết gì về nhân thân thật sự của Vua Quang Trung? Đó là Ý của Nhân Cơ. Ta xét thấy sự việc của Người còn đầy oan khốc ra cả mà còn chưa có thể biết đến cho được như thế. Khi đã xem xét xong việc của Người rồi. Ta bàn tiếp đến việc của Trời nhé. Sự việc cách đây chỉ mới hơn Một Vận với vài trăm năm thôi. Sử sách đã sai lạc hết cả rồi. Nói chi đến Một Hội của đất trời với những sự kiện trước đó hàng ngàn năm của lịch sử nữa.
Xét về Ý của Thiên Cơ thì: Đấy chính lại là dòng của Bà Âu Cơ khi xưa mang đi mở cõi. Cho đến giai đoạn đó, hầu như không một ai còn nhận biết được nguồn gốc này hết cả. Mà đã xem nhau như là hai nước thù địch khác nhau rồi. Không cách gì có thể nhận lại giống nòi khi xưa cho được nữa. Trong khi đã đến thời kỳ cuối rồi. Ý của Tạo Hóa đã định là phải để cho giống nòi Tiên – Rồng này nhận lại nhau sau bao ngàn năm lưu lạc vì chiến tranh. Nay nguy cơ chiến tranh lại gây chia rẽ, lầm lạc ra và chất chồng thêm hơn nữa. Mà Quang Trung vốn là dòng Mẹ, Gia Long mới đích thực là dòng Cha. Vua Lê, Chúa Trịnh cũng thuộc về đại diện dòng Mẹ theo Cha với 50 con khi xưa xuống biển. Nước Phù Nam trước đấy mới là dòng Cha theo Mẹ (50 con lên non).
Vậy Ý Thiên Mệnh, đã giao cho Nhà Nguyễn, vốn là tộc của Tam Miêu, phải nhất thống sự chia rẽ này lại trước thời kỳ cuối. Ý của Trời khi tạo thiên lập địa với câu “Tham Thiên Lưỡng Địa” mà ký gửi trong Dịch Kinh rồi. Điều này có nghĩa là dương 3 và âm 2. Vậy dương là Cha, là chủ động mà Mẹ là âm, phải thuận theo. Nếu ta làm ngược ý đó, ắt phải nghịch thiên ý mà chuốc tai ương (âm thịnh dương suy). Ta có thể xét thấy chính Cửu Thiên Huyền Nữ vì nhẹ dạ, cả tin mà giao sách cho Hoàng Đế. Từ đó khiến gây nên Chiến Thần Xi Vưu vướng vào kế hiểm mà ra cảnh tang thương ngàn đời cho giống nòi về sau. Rồi xảy đến việc An Dương Vương (dòng Mẹ) cướp ngôi lại gây ra cảnh nô lệ 1000 năm. Lại Nhà Hậu Lê cũng thuộc dòng Mẹ… Khiến từ đó xảy ra những vân vân và v.v… sự việc.
Vua Quang Trung thuộc về dòng Mẹ đấy các bạn ạ. Trong khi vào Vận cuối là phải kiện toàn chân lý mới có thể kịp định kỳ theo như định số mà Tạo Hóa đã an bài được.
Để xác minh cho lời của tôi đúng hay sai. Sử sách là xưa nay chưa hề biết đến để tìm dẫn chứng. Tôi nhắc lại là các bạn có thể dựa vào “niên số” của Lịch sử mà tính từ khi nhà Nguyễn mở cõi đến Vua Quang Trung là đủ số của 144 năm. Khớp với số của Hào âm của Dịch số. Từ Vua Gia Long tính đến 1945 là 216 Hào dương của Dịch lý. Tổng bằng một Vận là 360 năm. Vậy tính luôn 24 năm mà Vua Quang trung hiện diện đó nữa là đủ 384 Hào số của Kinh Dịch. Vậy điều này có nghĩa nói lên Thiên Ý đã định số và an bài như thế đối với Vua Quang Trung rồi. Công nghiệp của Vua Quang Trung, vẫn nói lên cái Thiên Mệnh Việt mà Tạo Hóa đã an bài phần số trong cơ cấu của số trời mà ta quen gọi là Thiên Cơ. Nên những gì thuộc về Thiên Cơ. Con người khi chợt phát lộ, thì chỉ có thể kinh ngạc đến ngỡ ngàng, chứ không có thể biết được nguyên do từ đâu cả.
Lại chợt xảy ra…;
Người Pháp biết nguyên do Nước Chiêm Thành với vua Quang Trung và Nước Việt Nam với Vua Gia Long không phải là một! Do góc quan sát của Người Pháp đối với bối cảnh khi đó là: Người Việt Nam đã chiếm nước của Người Chiêm Thành chứ không phải Chiêm Thành ( Nhà Tây Sơn) chiếm nước của Việt Nam. Nên lại nhúng tay vào mà chiếm đoạt lấy trong 100 năm nữa!! Người Mỹ khi phát giác sự việc. Tính tham vọng vốn có của loài người, khiến người Mỹ lại tiếp tục chia cắt, để hòng mưu lợi cho lợi ích của riêng họ nữa!!! Và Hồ Chí Minh (cũng xuất phát từ khu vực của Tổ Rồng khi xưa) chính là người gánh trách nhiệm phải xóa nhòa cái ranh giới đó một cách hoàn thiện nhất. Đó là ý trời. Là chân lý cũng như chính nghĩa phải thuộc về Hồ Chí Minh (thuận theo thiên ý). Thế nên Hồ Chí Minh phải thắng là tất yếu. Bởi bằng như theo ý và quan điểm của Ngô Đình Diệm hay Nguyễn Văn Thiệu, thì nước Việt Nam vẫn cứ phải bị chia hai là Nghịch Mệnh Trời rồi vậy. Chân lý không thuộc về chỉ vì sự ích kỷ của một chế độ nhất thời nào đó, mà lại xóa đi tất cả mọi giá trị của cội nguồn dân tộc suốt bao ngàn năm trước đó. Chưa kể những giá trị của các thế hệ tương lai bị mai một và sai lầm thực tại lịch sử đi nữa.
Giả như đường lối có sai lầm là do các thế hệ kém cỏi sau này, chứ việc làm của Hồ Chí Minh là thuận thiên ý. Tôi biết rất rõ Hồ Chí Minh là Thiên Tài đúng nghĩa, chứ không phải biết theo cách nghe nói và học thuộc lòng như thế bao giờ cả! Đó là sự thật của Thiên Cơ.
Vì vậy, Thiên Ý là dân tộc Việt phải nhìn lại giống nòi mà không còn cảnh một nước, chia hai như hai Hổ một hang, hai thuồng luồng một lỗ nữa.
Cho dù có là toàn cầu hay chăng chăng đi nữa. Cũng không thể ngăn cản được việc giống nòi này quy về chung một nhà sau hàng bao ngàn năm lưu lạc cho được. Thế nên những thế hệ hôm nay, chớ có vì mê muội mà gây chia rẽ nhau mãi nữa. Tất cả đều phải đứng trước vành móng ngựa nơi thời kỳ cuối không bao lâu nữa đâu.
Nhân đây. Tôi cũng lưu ý kỹ càng lại với chung các bạn rằng: Bách Việt là từ Chiến Thần Xi Vưu và Tiên Huyền Nữ sinh ra. Là Bách Tộc Việt chứ không phải là Bách Quốc Việt xưa, như một số trong các bạn đã nghĩ như thế. Trong Bách Tộc đó. Chỉ có một số Tộc Việt đã gầy dựng được nước riêng, chứ không phải là cả một Trăm Nước.
Và Bách Bộc là của Lạc Long và Âu Cơ sinh ra về sau này mà chuyện trăm trứng nở trăm con như trong lịch sử đã ghi. Cũng giống như thế. Chỉ một số dòng con tiêu biểu lập quốc thôi. Không phải là một trăm con thì lại cứ suy diễn ra là phải lập đủ một trăm nước. Vì thế, Lạc Việt chỉ xuất hiện từ Lạc Long Quân mà thôi. Trong nhóm Bách Việt trước đó là Lạc Long Quân chưa được sinh ra. Không thể có Lạc Việt hiện diện trong Bách Việt trước đó cho được.
Dòng Lạc Việt, nếu tính ngược trở về trước đó, thì phả hệ thuộc về; Kinh Việt, Đông Việt trong Đông Di, Miêu Việt trong Tam Miêu. Vậy nếu ta nói Trong nhóm Bách Việt thì phải gọi là Kinh Việt hoặc Miêu Việt vậy. Không gọi lầm lẫn ra thành Lạc Việt chung trong nhóm Bách Việt cho được. Ta có thể thấy điều thực tại này, qua cách mà Hùng Dịch đã xưng Nước Sở là Kinh Sở và buộc Nhà Chu phải công nhận. Ý là Xứ Sở của người Việt là ở mãi tận Đất Kinh nơi Hồ Động Đình thuộc vùng Ngũ Lĩnh xưa kia mà ra.
Bằng như có cuốn sách nào viết không phải như thế thì cũng không phải mang ra để dẫn chứng mà làm gì. Bởi vì tác giả đó đã hồ đồ mà viết sai lạc mất rồi. Ta có thể xét thấy tính phi logic, giống như tình huống của Ngô Sĩ Liên trong phần Ngoại Kỷ vậy. Không khéo rồi lại… Dẫn đến khả năng gỡ rối thì thiếu, tiềm năng gây rối thêm hơn nữa, lại có thừa!!!
Cái sở tri kiến của đa số chúng ta hôm nay, tròng trành như chiếc xuồng độc mộc giữa dòng tri thức muộn vậy. Lại cứ phải chấp vướng vào cái phi thực danh của một vài kẻ chỉ vơ đầy tạp tri kiến cho đầy bằng cấp mà tự dối mình, dối người. Gây thoái hóa xã hội trầm trọng. Cho dù ta không đủ tri kiến để xem xét sự việc. Ta cứ nhìn thẳng vào tư tưởng, lời nói cùng những việc làm của họ là ra cả thôi. Tiếc thay cho những hạt giống vừa được gieo trước ánh bình minh. Chỉ qua một đêm thôi. Thiếu ánh sáng của vầng thái dương, ngay hôm sau đã phải lụi tàn sau một đêm khoác áo giấy!
Dòng sử bao ngàn năm của dân tộc Việt chúng ta, đã đủ rối như tơ vò lắm rồi. Chớ có vô tình thiển ý, mà làm cho rối thêm hơn nữa, hỡi những thế hệ hôm nay, có lắng nghe.
Về sự thắc mắc thứ hai của bạn thì tôi có góp ý như sau:
Đúng như nhận định của bạn Lãng Tổ trong một cmt nào đó (?), đã có. Chạm vào vấn đề tôn giáo hiện nay tại Việt Nam à? Giống như ta chạm vào tổ Ong Vò Vẽ vậy! (vì loại ong này thường “vẽ” Hổ Phù lên tổ như một cái “vò”, nên có tên theo miền nam như thế! Giống ta chạm - khắc tượng trời lên cái vò vậy!!). Nhất định phải chờ đến khi đêm về, tất cả say ngủ trong đêm trường tối tăm. Ta phải thắp sáng lên ánh sáng của một ngọn lửa tri thức. Ta mới có thể chạm vào đấy được. Bằng không là rất nguy, thậm chí Nguy!
Chúng ta chỉ ngóng xa xa và chấp nhận đứng dưới gió để quan sát các bạn nhé. E có một vài chú ong đang đi “tìm mật” lảng vảng đâu đây, và “cuộc sống gõ cho một phát” (nhặt lại lời của một bạn đọc, đã xa…). Lại cả một đàn ong kéo đến!!! Thống nhất thế, chúng ta cùng mạo hiểm nhé;
Trên suốt các nẻo Thiền mà tôi đã đi qua. Khi ngang qua Đất Phật. Tôi có “trộm nghe” được về lối Thiền Môn của Người, mà tôi đã “lắng giữ” đến nay là: “Mười phương tam thế các chư Phật, đều lắng bằng tai. Không hề có lối mòn nào khác”. Bằng như câu định trong hơi thở thì phải xem lại nguồn gốc của câu phát biểu đó có xuất phát từ đâu mới được. Tôi thì biết câu phát biểu đó lại chính là nẻo Thiền của Tiên đạo từ Lão Tử mà ra cả thôi. Không hề là quan điểm của Phật bao giờ cả. Ta cứ mãi lầm lạc như thế đấy. Do quan điểm Phật giáo tại Việt Nam đã đồng nhất Tam Giáo Quy Nguyên từ Nhà Lý rồi. Sau lại lạc mất gốc của quan điểm đó. Như tôi có nói Đạo Cao Đài, phục hồi lại tư tưởng đó có phần xuất sắc nhất. Kể từ khi lạc đi cái gốc của tư tưởng đó, so với các giáo phái khác (thuộc hệ Phật giáo tản lạc chung chung) tại VN thôi.
Nếu đã nắm được cội nguồn của từ nguyên đó. Ta có thể phát hiện nguyên lý đó, có lối dẫn để thâm nhập như sau:
Nếu ta mở lối, định trong hơi thở để quán vào Thiền. Cuối lối rẽ đó, tất nhiên có trở ngại rồi! Bởi đó là nẻo “Cùng” chứ không phải là nẻo “Thông” mà Phật đã từng nói đến!! Bởi nếu như ta so sánh giữa hai lối định trong “hơi thở” là Khứu Giác với nẻo định trong “sự lắng” của Thính Giác thì sao? Trong khi Phật cho tất cả 5 giác quan cũng chỉ là Ngũ Tặc mà thôi!!! Cái ý chỉ cao nhất mà Phật muốn mượn phương tiện ngôn ngữ để ẩn dụ tới đó. Chính là cái thức thứ 6 của tư duy trí huệ để đạt đến cái biết toàn diện. Đã vừa dạm chân chỉ mới ở đầu ngõ mà đã lạc lối Thiền mất đi rồi! Thiền Môn là vô số cửa, nhưng không phải cứ cố chấp một cách u mê là; “Đường nào cũng về La Mã” cho được đâu các bạn ạ! Không khéo, mình đi lạc còn dẫn người khác lạc thêm vào là… đạt đẳng Bất Thối Chuyển rồi. Các vị Bất Thối Chuyển tại Việt Nam hiện nay là vô số kể. Biết thế, nên tôi không hề có ý định lay họ “thối chuyển” quan điểm về Phật Pháp bao giờ cả. Không hề. Chỉ mong sao tất cả họ đủ ý thức mà chớ phát biểu vội, gây họa loạn chung cho xã hội và vùi lấp thêm cho thực tại Đạo mà thôi.
Còn bàn về khái niệm “Thai tức” đó. Thật ra trước đây đã có vô số quan điểm loạn lạc về điều này rồi. Bởi vì họ cũng chỉ nghe nói đến qua Kinh sách xưa của Tiên đạo mà gọi là “Thánh Thai”! Rồi dẫn đến suy diễn, gây tranh cãi loạn hết cả lên. Giai đoạn này bùng phát vào thời điểm của những năm 1980. Những tri kiến tạp loạn đó, cũng đã gây rối loạn hết tư duy những kẻ “rớt thời, rơi vận” khi đó nhan nhản cả. Những kẻ xuất sắc, cố dấn vào thì tẩu hỏa nhập ma. Dở tỉnh, dở dại khắp chợ đời giữa Sài Gòn. Kẻ yếm thế hơn thì dạt vào núi sâu hẻo lánh mà mong tìm quên sự đời nhiễu nhương…
Tôi chưa từng nghe qua, nên không biết cái ý của khái niệm “Thai Tức” mà vị thiền sư Thích Chân Quang nói đến đó là gì. Vì đây chính là một thực tại trong thế giới đó. Nếu vị thiền sư này đã từng du thiền đến sở tại xứ đó trong cảnh giới thiền là hoàn toàn chính xác. Tuy nhiên tôi cũng mô tả về trạng thái đó như sau:
Khi bắt đầu tập thở. Ai ai cũng phải chú ý vào hơi thở để tập hít thở sao cho dài, chậm, sâu… Đó có nghĩa là ta đang định (ý nghĩ) vào hơi thở rồi. Lâu dần thành thói quen. Nhất định cứ như thế lâu hơn nữa, sẽ trở thành quán tính. Khi đã rơi vào trạng thái quán tính đó. Ta sẽ cảm thấy hơi thở tự nó vận hành như thế! Mặc dù ta không còn chú ý đến nó hay hít thở gì nữa!! Hơi thở vẫn nhịp nhàng mà vào đến Đan Điền rồi tự trở ra ngoài. Cùng lúc đó, trạng thái của Bàng Quang cũng tự phình ra… đến một giới hạn nào đó (vô giới hạn), rồi lại tự hóp bụng vào đến một giới hạn nào đó…, rồi lại phình ra. Chứ thế, bụng tự co vào và phình ra mà ta không phải thở hay chủ ý can thiệp vào nữa. Tất cả đều trong trạng thái quán tính mà ta nghe mô tả là vô thức. Đó chính là khái niệm Thai Tức mà vị thiền sư Thích Chân Quang muốn nói đến cùng các bạn. Là một thực tại trong thế giới Thiền chứ không phải huyễn hoặc hay mơ hồ gì cả.
Muốn đạt đến trạng thái như thế. Các bạn cứ theo trình tự như tôi đã diễn tả ở trên là đến được bến bờ đó thôi. Chắc chắn như thế. Yêu cầu để nhanh đạt đến đích đó là không gian phải yên tĩnh và hoàn toàn không bị tác động, chi phối tư tưởng bởi mọi âm thanh tạp loạn xung quanh trong suốt quá trình tham thiền. Khi ta đã quen thở đều rồi. Ta thả lỏng luôn cả ý nghĩ tập trung vào hơi thở. Trong một thời điểm của một sát na nào đó. Trạng thái Thai Tức sẽ xuất hiện với bất cứ ai thôi. Lúc đó, cho dù ta có chú ý đến. Trạng thái Thai Tức đó cũng không mất đi. Thế nhưng nếu ta cứ chú ý mãi và tương đối lâu, trạng thái đó sẽ mất. Cố nắm bắt sẽ mất, chợt quên đi lại còn. “Lìa có - lìa không, gọi là Đạo”.
Thế nhưng, thực tại Đạo. Không hề định xứ nơi sở tại của địa phương xứ có tên là Thai Tức hay Thánh Thai đó bao giờ cả! Bởi vì ta hoàn toàn chưa có thể biết được rằng không – thời gian đó. Trường có tụ xứ hay tán xứ trong địa phương đó hay không nữa! Điều này có nghĩa là ta không hề biết được thời điểm nào mà Tạo Hóa lỏng then. Để may phúc phần mà có thể “trộm nhìn” qua then Tạo…, Chiêm ngưỡng như có, như không, cái dáng của Đạo, đang tiềm ẩn trong đó nữa.
Bởi cho đến tận thời điểm phát triển như hiện nay. Ta đã biết gì về đối tượng không gian lẫn thời gian? Để còn biết thời điểm nào mà “kẻ trộm vũ trụ” xuất hiện. Lại còn tình huống kẻ trộm xuất hiện nhằm thời điểm mà kẻ trộm có hoặc không có mang theo kho tàng nữa. Biết chuẩn bị công cụ gì mà còn nắm bắt và đạt lấy cho đắc hay không?
Kinh nghiệm về tình huống này. Ta có thể thấy Lão Tử từng đã có thoắt gặp qua trong quá khứ khi đang tham thiền. Thế nhưng khi Lão Tử chợt giật mình, định thần lại. Thì thực tại Đạo đó đã thoắt vào hư không mất rồi. Lão Tử chỉ còn biết than trời trách đất, gửi lại trang sách cho mai sau. Vì tự biết rằng trọn kiếp, không bao giờ được gặp lại lần thứ hai nữa rồi!!!
Thực tại này, những truyền thuyết mà ta gọi là Huyền Thoại bên Nhà Chúa cũng đã có từng nhắc đến như: Loài Người, đại diện là một vị đã được Thánh Hóa, nói chuyện với Loài Quỷ. Loài Quỷ, đại diện cho Chúa Quỷ kể rằng: Trong quá khứ lâu, mờ xa… Tôi đã từng được diện kiến Chúa Trời. Vị Loài Người thắc mắc hỏi: Thế dung mạo của Người ra sao? Có đẹp và sáng láng không? Vị Loài Quỷ sau một lúc trầm ngâm, rồi lắc đầu rằng: Tất cả sự việc trên thế gian này gộp lại, cũng không thể so sánh bằng với nét đẹp của Người cho được!!! Sự sáng láng và đẹp đẽ đó. Khiến tôi ước mơ được gặp lại lần thứ hai. Rồi sau đó nguyện vĩnh viễn trong Địa Ngục cũng được. Thế mà vẫn chưa bao giờ gặp được lại lần nào nữa “!?”.
…!!!
Cái ước mơ cũng như nguyện vọng chung của kể cả Loài Người và Loài Quỷ đó. Sẽ đến trong thời kỳ cuối nay mai thôi.
Bạn đọc tự do chia sẻ.

Tác giả: Phạm Hùng Sơn (Ký sự phía bên kia không gian chiều thứ tư)



Trả lời câu hỏi bạn đọc:


Hỏi: Cảm ơn tác giả nhưng tôi không đồng ý Ngài nói Quang Trung là gốc Chiêm Thành (nếu có mang đặc điểm người Chiêm thì do các đời lấy vợ Người Chiêm mà hình thành dòng máu Chiêm trong đó). Thực sự thì Vua Quang Trung là Họ Hồ. "Theo Bảo tàng Tây Sơn, tỉnh Bình Định, nguồn gốc gia tộc anh em Nhạc - Huệ - Lữ vốn dòng dõi họ Hồ ở Quỳnh Đôi, con cháu Hồ Thế Anh (còn gọi là Hồ Sĩ Anh, sinh 1618) trúng hội thi tam trường (tương đương phó bảng triều Nguyễn). Năm Vĩnh Thịnh thứ nhất đời Lê Thần Tông (1658) làm quan đến Hộ bộ Tả Thị Lang tước Diễn trạch hầu. Hồ Thế Anh sinh được 5 người con trai là Hồ Thế Viêm (sinh đồ), Hồ Phi Cơ (hội thi tam trường), Hồ Danh Lưu, Hồ Phi Tích (hoàng giáp) và Hồ Phi Đoan. Hồ Thế Viêm sinh Phi Khang.
Phi Khang sinh được 5 người con trai là Hồ Phi Trù, Hồ Phi Phú, Hồ Phi Thọ, Hồ Phi Phúc, Hồ Phi Huống. Từ Quỳnh Đôi, Hồ Thế Viêm dời nhà lên Nhân Lý (tức Nhân Sơn thuộc Quỳnh Hồng - Quỳnh Lưu Nghệ An), rồi lại đôn vào thôn Thái Lão, phủ Hưng Nguyên, Nghệ An. Từ Thái Lão, Hồ Phi Khang (nhiều sách chép là Hồ Phi Khanh), Hồ Phi Phúc di cư vào Đàng trong. Bước đầu làm ăn ở huyện Tuy Viễn (nay là huyện An Nhơn). Sau đó Hồ Phi Phúc lấy bà Nguyễn Thị Đồng ở Tây Sơn hạ sinh ra Nhạc, Huệ, Lữ và một gái út. Mộ của ông Hồ Phi Phúc và bà Nguyễn Thị Đồng còn di tích ở núi Long Cương thuộc làng Kiên Mỹ, Bình Khê, Bình Định."

Trả lời: Bạn phải “trầm tĩnh” và “mẫn trí” thêm một tí nữa thôi. Tôi không hề đả phá hay nói xấu gì Vua Quang Trung cả. Thậm chí tôi còn tôn trọng và xót thương, tiếc nuối cùng Vua Quang Trung hơn bất kỳ ai (vì thấu những thiên cơ đó). Cho dù là bạn có dẫn chứng cội nguồn về xa gấp nhiều lần hơn thế nữa. Người Chiêm Thành vẫn là dòng của Mẹ Âu Cơ kia mà! Không phải là người Việt sao? Có sử gia hay nhà nghiên cứu nào dò cội nguồn dân tộc đến được hay không?
Bạn xem lại bài viết này, tôi có viết hai chữ “Danh Thơm” (vừa viết Hoa và đóng ngoặc kép hẳn hoi). Nếu ý đó không phải là Hồ Thơm thì còn là gì cho được nữa đây?!
Những hành động dò tìm nhân thân, gốc tích, cội nguồn, của Nhà Tây Sơn đó. Chỉ càng minh chứng hơn cho giai đoạn về sau cũng có những “bất an” về Vua Quang trung có phải là người Chiêm Thành hay không rồi. Cuối cùng thì gốc tích của Nhà Tây Sơn cũng lại có xuất phát nơi khu vực Tổ Rồng khi xưa thôi. Tôi nói rồi. Bà Âu Cơ xuất phát từ vị trí này từ trong những ngày mà Lạc Long Quân mới dựng nước Văn Lang cơ. Không khéo, ta cứ ngỡ là bênh vực lại hóa ra thành chối bỏ dòng Bà Âu Cơ bị lạc dấu khi xưa đi mất!
Còn có một sự kiện ẩn kín trong trang sử Việt đối với tri kiến hiện nay nữa là: La Sơn Phu Tử đã từng thiết kế dự án định đô cho Vua Quang Trung tại khu vực Tổ Rồng này là Núi Hồng Lĩnh rồi. Thế nhưng; Tây Sơn Vương Nguyễn Nhạc. Chỉ một lòng giữ mảnh đất cố đô của Người Chiêm là Thành Đồ Bàn mà khóc hết nước mắt với tổ tiên của mình. Rồi chết vì uất ức Vua Quang Trung.
Tên của Cố Đô đó còn được gọi là Thành Quy (Quy Nhơn). Là tượng của Thần Kim Quy, vốn là tướng tinh của Bà Âu Cơ đấy. Bởi hễ là dòng Mẹ thì nhất định phải thờ Thần Quy.
Ta nương theo ngọn đuốc tri thức mà soi sáng suốt dọc dài đêm trường dòng sử Thiêng của dân tộc Việt sẽ thấy:
Cửu Thiên Huyền Nữ với tượng là “Huyền Vũ” (Tiên Huyền Nữ), có nghĩa là Thần Quy. Dòng Mẹ là Thường Việt, mở ra Nhà Thương cũng noi theo dấu của Thần Quy mà khơi sông ra biển để thoát nạn hồng thủy khi xưa. Rồi đến An Dương Vương cũng thờ Bà Âu Cơ là tượng Thần Kim Quy. Lê Lợi cũng được Thần Kim Quy cho Gươm mà dựng lại cơ đồ. Dĩ nhiên Thành Đồ Bàn của nước “Chiêm Bà” nhất định phải là Thành Quy ở đất Quy Nhơn mà thôi. Không phải là tượng của Bà Âu Cơ thì còn là gì cho được nữa đây?
Tôi lại vừa dẫn chứng cùng bạn thêm một trang của Thiên Thư ra nữa rồi đấy.

Hỏi: Thầy ơi, ngoài huyền vũ tại Quy Nhơn, 3 linh vật còn lại trong thiên thư nằm ở đâu vậy ạ, theo suy đoán nông cạn của con thanh long có phải ở Nghệ An, bạch hổ là Sài gòn, và chu tước chính là biển đông phải không ạ, hiểu biết nông cạn xin thấy chỉ bảo cho con.

Trả lời: Không tính như thế cho được. Nếu như tính Quy Nhơn là Huyền Vũ thì phải xét như sau:
Đó chính là Thành Đồ Bàn khi xưa của nước Chiêm Thành (dòng Âu Cơ theo như trang này đã dẫn). Vậy Đồ Bàn có nghĩa là Lạc Thư, ý ở Đồ Hình trên lưng Thần Quy mà ra. Ví như ngày nay ta nói lập Đồ Bàn từ Lá Số vậy.
Thế nên ta phải tính giới hạn trong phạm vi của nước Chiêm Thành khi xưa mà thôi. Vậy Nghệ An là của nước Việt rồi không tính được. Sài Gòn lại là của Nước Phù Nam hoặc Chân Lạp khi đấy, càng không được hơn nữa.
Tôi chưa có điều kiện để xem xét toàn vùng khu vực này, nên chưa có thể trả lời cùng bạn chính xác 3 linh vật còn lại theo như ý câu hỏi của bạn được.

Hỏi: Thầy có nói: "Giả như đường lối có sai lầm là do các thế hệ kém cỏi sau này, chứ việc làm của Hồ Chí Minh là thuận thiên ý. Tôi biết rất rõ Hồ Chí Minh là Thiên Tài đúng nghĩa, chứ không phải biết theo cách nghe nói và học thuộc lòng như thế bao giờ cả! Đó là sự thật của Thiên Cơ.". Nếu "Hồ Chí Minh là Thiên tài đúng nghĩa", thuận theo Thiên ý, thì tại sao lại vướn vào biết bao nhiêu điều tiếng? Lâu nay, có nhiều nhóm đối tượng, thế lực đả kích "hình tượng của dân tộc" với đủ mọi lý do, đủ mọi chứng cớ, v.v.. Thú thật, con được nghe rất nhiều về ông ấy, nhưng giờ không biết đâu là thật, đâu là xuyên tạc nữa Thầy ạ! Xuất thân, sự nghiệp và công lao của ông cứ rối lên hết cả rồi. Mong Thầy khai trí. Cảm ơn Thầy!

Trả lời: Đó là Thiên Thư chép rõ ràng như thế. Có muốn thêm bớt như thói thường của nhân thế là tuyệt đối không thể. Tôi bất đắc dĩ phải lập lại mãi câu: Việc của Người còn đầy rẫy những oan khốc bị vùi lấp sai sự thật như thế mà ta chưa có thể biết đến cho nổi được… Sao có thể nói đến việc của Trời cho được”.
Tạm dẫn vài điển hình:
1- Khi Nguyễn Huệ khởi nghĩa, để lấy lòng dân nên từ họ Hồ đổi ra họ Nguyễn. Vậy sự việc từ họ Nguyễn đổi ra họ Hồ của Hồ Chí Minh có tính liên quan gì hay không? Việc này cũng không một ai nhắc đến!
2- Chúng ta biết cũng như hiểu gì về hai câu thơ; “Rét đến cho than đâu mấy kẻ. Thời nay người ấy vẫn còn mà” của Hồ Chí Minh?!
3- Sao chúng ta không nghe ai nhắc đến “nhân tình thế thái” khi Hồ Chí Minh chưa đắc thời hết vậy?
Biết bao thế hệ tri thức đương thời còn chưa có thể biết nổi những oan khốc tiềm ẩn đầy rẫy trong giai đoạn lịch sử khi đó. Những thế hệ hôm nay lại có thể dám phán xét hay sao? Giả như; Ngày đó, xét phe bên kia thì bên ngoài như Pháp, Mỹ hiểu sai. Bên trong như Ngô Đình Diệm, Nguyễn Văn Thiệu hiểu sai. Tất cả dân miền Nam hiểu sai. Lại xét phe bên này thì: Bên ngoài như Liên Xô, Trung Quốc hiểu sai. Bên trong nội bộ cũng hiểu sai. Tất cả đều lấn áp thì nổi oan mà Hồ Chí Minh phải mang là tày thiên cơ mà thấu đến trời cao rồi vậy. Ai có thể bênh vực một lời minh bạch? Lại còn chuốc biết bao lời ong tiếng ve của nhân tình thế thái đầy thiển cận nữa! Tôi vốn muốn tránh nhắc đến, nên cố ý viết lịch sử các bài trước chỉ đến giai đoạn 1945 là ngưng vì ý này. Nay, bạn hỏi tới… Hiện nay là tôi chưa trả lời minh bạch được. Bởi có ảnh hưởng ít nhiều đến quốc gia và dân tộc khi ta chưa đủ sức đương đầu với các thế lực cả trong lẫn ngoài. Tránh vướng vào chính trị các bạn nhé. Đất nước đang rối loạn lắm rồi, không giúp gì được thì đừng vô tình làm rối thêm nữa.
Tất cả rồi cũng sẽ được đưa ra trước ánh sáng của Tòa Công Luận sau năm 2023 cả thôi. Chúng ta phải đứng ở mọi góc độ để quan sát mới được. Lại phải bàng quan và công bình. Chúng ta có toàn quyền lên tiếng.
Bạn thấy đấy. Ngay trên trang này thôi. Tôi cũng đã vướng rất nhiều điều tiếng rồi đấy thôi! Bạn hãy tự suy gẫm công bình xem sao? Tôi vốn sinh ra và lớn lên tại Sài Gòn. Nơi mà có dòng sông Bến Nghé khi xưa với nửa dòng đục, nửa dòng Trong. Bạn nghĩ sao khi những bài viết trên trang ký sự này. Có gạn đục khơi trong thật đấy. Nhưng tôi đâu hẳn đã ngả sang trong hay đục.
Tóm lại: Đắc Trung là thậm khó. Bằng như đắc, Đạo tất phải đến. Đành chờ Tiếng Đàn Dao Cầm cất lên giải oan vậy. Khi xưa Thạch Sanh từng đàn như thế. Tôi đang cố tìm người có khả năng để dạo lên khúc Đàn Dao Cầm giải oan này đấy.

KÝ SỰ PHẠM HÙNG SƠN





- Hỗ trợ Dân tộc King -

Đăng nhận xét

0 Nhận xét