📢 Bài mới

6/recent/ticker-posts

[Audio] Ký sự phía bên kia [Phần 2.1] Không gian chiều thứ 5 - Sứ giả Phạm Hùng Sơn


[AUDIO] Ký sự phía bên kia [Phần 2.1] Không gian chiều thứ 5



KHÔNG GIAN CHIỀU THỨ 5!

(Ký Sự Ngục Thứ 12)
Tôi tự nhủ và xác quyết một cách vững vàng rằng; Trước mặt tôi đích thị là sông Nại Hà trong truyền thuyết!
Mặc dù cảnh giới xung quanh, không mô phỏng giống như những gì tôi đã được biết qua sách sử, từng mô tả về dòng sông này. Tôi ý thức một cách rất rõ ràng là mình vừa bước qua cánh cổng của không - thời gian 4 chiều. Bởi thế giới mà tôi đang lạc bước vào, vốn là miền địa phương của "Ty Xứ". Một nơi mà Nhà Phật gọi là chốn "tưởng xứ địa phương", đối với ngôn ngữ cũng như tư duy nhân loại của chúng ta.
Giữa đêm hoang lạnh. Sương đêm mờ ảo che phủ dày đặc. Trước mắt tôi chập chờn hiện ra là một cảnh giới rất dị thường! Trong nhất thời lúc đó, tôi không hề biết rằng mình vừa bước vào không gian chiều thứ 5. Do cảnh vật đầy ảo mị đó, có vẻ như thôi miên ý thức tôi mà sự hiếu kỳ cứ thúc giục tôi dấn bước tới.
Trong thế giới của không gian chiều thứ 5 năm này. Mật độ vật chất dày đặc đến nỗi; Không gian xóa nhòa mọi ranh giới cảnh vật thành một màu đen mờ đặc. Hơi thở quyện đầy không khí nặng. Thời gian cũng bị che khuất mọi thông tin về nó. Thậm chí khái niệm thời gian dường như không hiện hữu nữa rồi. Tôi chỉ có thể mô tả là không biết đã bao lâu, tôi dò dẫm đi chập chờn một cách nặng nề như thế...
... Và rồi trước mắt tôi, trong không gian mờ đục, thấp thoáng hiện ra một dòng sông chắn ngang! Tôi định thần nhìn kỹ thì thấy đó là một dòng sông cạn trơ đáy! Bất giác, tôi cố gắng nhìn quanh... Và thấy chiếc cầu bắc ngang sông ở ngay phía trước mặt.
Như tôi đã diễn tả ở những dòng mở đầu; Khi nhìn thấy chiếc cầu bắc ngang sông. Tôi biết mình đang đứng trước dòng sông huyền thoại đầy ám mị của không gian chiều thứ 5. Đó là dòng sông chắn ngang ranh giới của miền "Ty Xứ". Theo truyền thuyết thì trên trời dường như có sông Ngân Hà. Dưới đất thì hiện diện sông Hằng Hà. Và Âm Phủ cũng tàng ẩn sông Nại Hà!
Trong cội nguồn văn hóa của người Việt, có đôi chút khác biệt với người Hoa, khi mô tả về dòng sông này. Ví như cây cầu bắc qua sông Nại Hà chỉ đơn độc mỗi một cây cầu bằng tre mà thôi. Nó không phải là cây cầu bằng đá. Cây cầu dẫn vào âm phủ, chính xác phải được cấu tạo chỉ là một cây tre đơn độc. Được bắc dập dềnh ngang sông Nại dài mịt mù. Không hề có lan can, tay vịn hoặc cây chống gì cả! Mọi linh hồn khi nhập âm ty, nhất định phải đi qua trên cây cầu tre ấy. Phía bên dưới là một dòng sông mà nước là máu tanh hôi đen thẳm. Dòng sông máu đấy vốn là kết huyết tinh từ những kẻ chết oan khốc bị lạc hồn, lạc phách. Trong dòng sông thì đầy rẫy những thuồng luồng, rắt rít. Chực chờ những linh hồn nào đi ngang qua mà tranh nhau nhảy lên, hòng đớp lấy mà lôi xuống dưới...
Trích: Ký sự phía bên kia không gian chiều thứ tư [Phần 2.1] Không gian chiều thứ 5 - Sứ giả Phạm






- Hỗ trợ Dân tộc King -

Đăng nhận xét

0 Nhận xét